Định tuổi bằng cacbon-14

Định tuổi bằng đồng vị cacbon hay định tuổi bằng cacbon-14, còn được gọi là Định niên đại bằng cacbon phóng xạ, là phương pháp xác định tuổi tuyệt đối của đối tượng cổ có chứa các chất hữu cơ, bằng cách sử dụng các thuộc tính đặc hữu của đồng vị cacbon phóng xạ 14C trong hoạt động của sinh giới.[1] Nó là một thành viên của nhóm các phương pháp Định tuổi bằng đồng vị phóng xạ.Phương pháp này được phát minh vào cuối những năm 1940 bởi Willard Libby, người đã nhận giải Nobel Hóa học cho phát minh của mình vào năm 1960. Phương pháp sớm trở thành một công cụ tiêu chuẩn cho các nhà khảo cổ[2] để xác định niên đại của một vật thể cổ nào đó.